Chỉ ba tuần trước, nhân viên 35 tuổi của Google đã nhận được tin khiến cuộc sống của anh thay đổi. Anh được chẩn đoán ung thư đại tràng (Ung thư ruột già) ở giai đoạn cuối và anh sẽ không bao giờ được nhìn thấy ba đứa con của mình lớn lên nữa.
Vài ngày trước, Scott Riddle ngồi vào máy tính và bắt đầu viết.
Anh đã viết một bài báo dài 1.200 chữ trên blog Medium, có tựa đề: “Tôi 35 tuổi và đột nhiên tôi có thể bị mất phần còn lại của cuộc đời mình, tôi đang có đôi chút hoảng loạn”.
Anh chỉ hy vọng một vài người nào đó sẽ đọc được bài viết của mình, những bài viết vội vã về chi tiết khám bệnh, về những bài học cuộc sống mà Scott Riddle nghĩ rằng chúng có ích.
Kết quả là đã có tới hơn 70.000 người đọc được bài báo và nó được chia sẻ rộng khắp, anh nhận được rất nhiều những ủng hộ từ mọi người trên thế giới. Bài báo có một thông điệp vô cùng đơn giản: “Đừng chỉ giả định bạn có một cuộc đời tươi đẹp, và cứ thế làm những điều bạn muốn”.
Mọi thứ đã từng rất ổn
“Chỉ ba tuần trước, mọi thứ vẫn tuyệt vời”, Riddle viết. Gia đình đón thêm một thành viên mới vào đêm Giáng sinh, cùng với hai đứa nhóc xinh xắn 3 tuổi và 5 tuổi. Một tháng sau, gia đình quay về Sydney, sau 4 năm tuyệt vời làm việc cho Google ở California.
Ngày 19/7 anh tới gặp bác sĩ. Riddle đã “nhận thấy thi thoảng bị chảy máu bất thường… và gần đây có sự thay đổi về một số thói quen đường ruột”.
“Bác sĩ đa khoa thậm chí đã không nghĩ đó có thể là ung thư”, anh ta nói với tôi, “Chỉ cần khám nội soi”. Nhưng Riddle đã làm một số xét nghiệm để tìm hiểu các nguyên nhân, triệu chứng, đó có thể là ung thư. “Đột nhiên tất cả những hình ảnh này xuyên qua đầu tôi”.
Và sau đó anh ngất đi.
Thứ hai sau đó, Riddle đã đi khám nội soi. Anh được kết luận đang mắc ung thư ruột già di căn giai đoạn 4 – điều đó nghĩa là nó đã lan ra khắp cơ thể.
“Nó giống như một cơn sóng đang ập tới”, anh nói khi biết tin. “Lúc đầu, bạn phản xạ một cách tự nhiên giống như việc tiếp nhận thông tin và xử lý chúng”. Giống như “ok, tôi đã nhận được, tôi hiểu những gì bạn đang nói.”
“Và sau đó trong khi bác sĩ đang tiếp tục nói chuyện, tâm trí của bạn sẽ đột nhiên nghĩ tới những khó khăn sẽ phải đối mặt. Gia đình, công việc có ý nghĩa như thế nào. Ý nghĩa của cuộc sống này là gì”.
Và như thế, cuộc đời của anh đã thay đổi mãi mãi.
Riddle hiện đang điều trị hóa trị và xạ trị, và có kế hoạch phẫu thuật, và “Hiện tại thậm chí không cảm thấy đau – chỉ hơi mệt mỏi”, anh nói. Nhưng tình trạng của anh trong những tháng tới chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi.
“Giai đoạn 4, không quá tồi tệ. Các bác sĩ sử dụng “biểu đồ sống sót” để phân tích về sự sống còn của những người mắc ung thư theo từng giai đoạn. Trong trường hợp như tôi, những đường cong dự đoán chỉ có 10% số người có thể sống được sau 5 năm chẩn đoán bị ung thư”, anh viết trên blog cá nhân.
“Bây giờ, tôi đã học được rằng có rất nhiều lý do để không tập trung quá nhiều vào các thống kê này. Những chẩn đoán cho thấy tình hình của tôi vẫn khá ổn (các bác sĩ của tôi sẽ không phỏng đoán), nhưng cơ hội vẫn chỉ là 50/50. Thậm chí nếu tôi có thể sống được 5 năm nữa, thì cuộc sống của tôi vẫn quá ngắn ngủi”.
Riddle nói với Business Insider: “Trong những chuyến tàu tôi đi từ bệnh viện về nhà, tôi luôn nghe đi nghe lại những đối cuộc đối thoại quen thuộc mà bạn vẫn hay nghe trên tàu, những cuộc điện thoại, những người vội vã đến các cuộc họp…Tôi chỉ biết thốt lên rằng… Chúa ơi…”.
“Khi bạn còn thời gian bạn cứ thế ngày này qua ngày khác, không có đủ thời gian dành cho người thân. Đột nhiên, một ngày nào đó bạn không còn cơ hội sống, bạn có thể sẽ không được gặp họ nữa, sẽ chỉ còn một quãng thời gian nhất định để gặp họ bạn mới thấy những điều đó sâu sắc”. Một thông điệp mà Riddle cảm thấy bắt buộc phải chia sẻ với mọi người đó là: “Bạn không thể đảm bảo rằng bạn sẽ có cuộc đời này để sống”.
Hãy coi trọng mọi thứ, cho dù bạn ở độ tuổi nào, dù đó là khối u trên “bi”, hay gì đó trong ngực, hoặc bất cứ thứ gì, không nhất thiết phải là ung thư đại tràng, nhưng hãy thận trọng.
Đây là một trích đoạn từ những gì anh đã viết:
“Tôi cảm thấy tôi có rất nhiều thông điệp muốn gửi tới mọi người từ những quan điểm nhất thời của tôi, từ những chuyến thăm khám bác sĩ. Đặt những vấn đề thực dụng sang một bên, tôi có một điều cần thúc giục mọi người phải làm Hãy dừng lại ngay giả định bạn có nguyên cuộc đời này đủ để làm bất cứ việc gì bạn muốn, tôi biết điều đó có vẻ hơi nhạo báng. Và dĩ nhiên, bạn sẽ chẳng bao giờ nghĩ rằng những điều tồi tệ sẽ xảy ra với bạn. Nhưng hãy để tôi đảm bảo với bạn rằng cuộc sống thực tế có thể xảy ra bất cứ điều gì, bất kỳ lúc nào. Nó có thể lấy đi của bạn tất cả mọi thứ. Vì vậy hãy luôn nhớ điều đó trong tâm trí”.
Kế hoạch gia đình Riddle đã từng rơi vào sự hoài nghi
Một trong những lý do chính khiến gia đình Riddle trở về Úc là họ đã lên kế hoạch mua đất và tự xây dựng trang trại.
Anh mô tả cuộc đời của mình: đang tiếp tục chiến đấu, mong muốn sống – nhưng cũng chuẩn bị sẵn sàng cho điều xấu nhất có thể xảy ra. Anh đã dành thời gian ghỉ việc (“Google rất tuyệt”, anh nói, Riddle ca ngợi chế độ phúc lợi của công ty) để xác định những việc cần ưu tiên của mình và làm các công việc tiếp theo.
“Sẽ rất thú vị, làm thế nào để bạn quản lý thời gian và các công việc ưu tiên trong một tình huống mà bạn không thể lên kế hoạch quá 6 tháng hoặc một năm? Tôi hoàn toàn sẽ phải thay đổi cách suy nghĩ của tôi. Bởi vì tôi là một người đàn ông 30 tuổi, tôi luôn luôn như thế: Trước đây tôi sẽ phải làm được x, y và z. Trong khi bây giờ nó sẽ như thế này. Được rồi, nên làm tốt thêm một năm nữa, hoặc tốt thêm hai năm nữa”, Riddle chia sẻ.
Bài viết của Scott Riddle chỉ sau 15 phút xuất hiện trên blog đã được mọi người bình luận và chia sẻ lại trên các trang Medium, Facebook, LinkedIn, và các web khác.
“Scott, chúng ta chưa từng gặp nhau, nhưng câu chuyện của bạn làm tôi xúc động. Tôi đang ngồi đây đọc nó trong những dòng nước mắt”, một tin nhắn mà Riddle nhận được.
“Lời nói của bạn đã có một tác động sâu sắc và kể từ bây giờ tôi sẽ kiểm tra sức khoẻ định kỳ, tôi sẽ không lạm dụng thức ăn nhanh và đồ uống có ga. Tôi sẽ âu yếm, yêu thương những đứa trẻ của tôi nhiều hơn. Cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện của mình với thế giới”.
“Trong cuộc sống hàng ngày, có một thực tế là bạn không tập trung vào những điều quan trọng nhất mọi lúc mọi nơi, có một nhắc nhở nho nhỏ rằng mọi thứ có thể thay đổi theo những cách rất bất ngờ. Những chia sẻ của tôi có có thể sẽ ảnh hưởng những người đọc được nó, những người từng bình luận ngay lúc đó… nhưng có lẽ họ sẽ quên nó vào cuối tuần”, anh nói.
“Tuy nhiên, nếu tôi có thể giúp mọi người, ngay cả trong giây lát, thì ít nhất nó cũng có ích”.